Càng lớn tôi lại càng nhớ về những món ăn ngày xưa

Tạo 3 năm trước


feature image

Những món mà khi đấy tôi chán ghét và chỉ thèm được ăn thật nhiều thịt. Tôi ao ước có tiền sẽ mua thịt, nhà nấu các món toàn thịt. Tôi từng nghĩ mình có thể ăn thịt cả đời…Càng gần mùa mưa tôi lại càng nhớ những món ngày xưa mà cả nhà ăn trường kỳ. Kỳ lạ là dạo gần đây phong cách ăn uống của bố mẹ tôi cũng quay lại kiểu ngày xưa. Mà kiểu ngày xưa là kiểu gì? Kiểu chả có tiền mua thịt ăn ấy. Kiểu mà thấy người ta ăn 1 tô phở 10000, chỉ dám mua 1 bịch phở nhỏ 5000 cho em gái 4 tuổi. Rồi bịch phở 5000 đấy lại chia thành cử sáng và trưa. Đút cho em từng muỗng mà tôi cũng nuốt nước miếng. Hay cả năm chỉ đợi đến dịp 30 Tết được ăn miếng thịt kho tàu bóng lưỡng, từng sớ thịt ngấm nước dừa ngọt lừ, lớp mỡ trong ngần sần sật béo ngậy. Thêm miếng kim chi chua chua mẹ tự làm nữa là phê tới Ban Mê.Nhưng bây giờ thứ tôi mong ước chỉ là khô lù đù trộn củ cải, trứng luộc dầm nước tương, cá chiên cùng mắm nêm rau luộc. Tôi chỉ mong những ngày nghỉ bay nhanh về nhà ăn bữa cơm thân mật cùng ba mẹ. Những thứ tôi thèm bây giờ gắn thêm điều kiện là ăn cùng ai. Thứ tôi thèm tôi đã có thể tự tin nấu nướng. Nhưng tôi vẫn thích chạy lại hỏi mẹ: Mẹ ơi, rau này lặt như thế nào? Mẹ ơi, có cần xào khóm rồi cho vào mắm nêm không? Mẹ ơi nếm lại dùm con…Khô lù đù chả biết có xuất xứ từ đâu, khi tôi còn nhỏ, tôi thường đạp xe lộc cộc lên tiệm tạp hóa gần nhà và theo lời mẹ dặn, chọn những con có màu trắng ánh xanh, cứng, ráo. Về mẹ rửa, giũ sạch nước rồi chiên vàng lên. Mẹ bào cải trắng thành những lát mỏng, bóp muối cho bớt cay. Còn tôi cắt dưa leo, cà chua và rau thơm. Xong, mẹ pha chén nước mắm ớt, đường, chanh cho vào thố rau, xé nhỏ khô trộn lên. Chỉ như vậy mà ăn với cơm nóng ngon lạ lùng. Hôm nào nhà tôi cũng quét sạch nồi cơm chỉ với món này.Trứng luộc dầm nước tương còn đơn giản hơn. Vài quả trứng rửa sạch cho vào nồi nấu cùng cơm. Mớ rau lộn xộn hái ngoài vườn như đọt mì, đọt nhãn lồng, rau muống, cọng môn ngọt luộc lên. Khi ăn, cha tôi xắn quả trứng làm đôi, lấy muỗng nạo, dầm vào chén nước tương. Chấm rau vào dĩa trứng. Chỉ vậy thôi là đủ một bữa cơm trọn vẹn.Tôi thích ăn cá chiên dầm mắm nêm vào một chiều mưa tầm tã. Cá rô phi được mẹ mần sạch rồi chiên vàng ruộm. Cạnh bên rổ rau vườn được luộc nóng hổi. Chén mắm nêm bao giờ mẹ cũng chế biến thật cầu kỳ. Mắm phải chọn loại thơm, mới, con mắm màu tươi và sáng lấp lánh. Khóm bằm nhuyễn thêm đường xào chín. Xả tỏi ớt được bằm thật nhỏ. Trộn mọi thứ lại với nhau, thêm chanh, thêm hương vị bàn tay mẹ làm là ngon lành. Chỉ vài nốt nhạc cả nhà tôi xử lý sạch sẽ con cá quyện vị mắm nêm thơm phức ấy.Kỳ lạ thay, những món ăn tuy không có gì mới mẻ nhưng gần đây tôi lại thèm da diết. Tôi biết mình buồn cười, toàn nhớ nhung những câu chuyện cũ.Tôi không dám hỏi mình, phải chăng thứ tôi nhớ là không khí thân mật cả nhà bên mâm cơm ngày xưa, chứ không phải con cá, con khô, dĩa rau, cái trứng…